Ôn tập bài thơ “Sang thu”

0
(0)

“Thơ là viên kim cương lấp lánh trong nắng” (Hồng Hồng). Viên kim cương ấy sẽ lấp lánh những sắc màu riêng của cuộc đời, như cách Hữu Thỉnh khắc thơ mình vào thế giới thơ bốn mùa nhiều dư vị. Năm 1997, nhà thơ ấy, khi đứng trước điểm cuối cùng của tuổi trẻ, đã không ngần ngại bày tỏ tất cả cảm xúc của mình bằng những vần thơ khắc khoải. Và đó chính là “Bài ca mùa thu”, với giọng điệu trữ tình sâu lắng, bài thơ dường như đã nhẹ nhàng chạm đến cảm xúc của người đọc. Phải chăng đó là những suy tư, hoài niệm của Hữu Thỉnh khi đứng giữa những mùa rung rinh của đất trời…

Tại sao không phải là “Thứ năm” mà là “Ngày mai”? Tất cả đều có dụng ý của tác giả. Với nhan đề “sang thu”, ta như cảm nhận được sự chuyển động của sự vật, mọi vật dường như có hồn hơn, sống động hơn chứ không tĩnh tại, nghệ thuật đảo ngữ như trên ta đã bắt gặp trong bài thơ. “Cành lê trắng điểm một vài bông” (Truyện Kiều) của đại thi hào Nguyễn Du. “Ngày mai” cho ta cảm giác mùa hè đang tích cực chuyển mình sang một vùng trời mới dịu dàng và mát mẻ hơn so với mùa thu mộc mạc. Đây là một cách làm không mới nhưng rất riêng của Hữu Thỉnh, cố tình tạo nên sự suy ngẫm trong lòng người đọc.

Nhật Chiêu đã từng tâm sự: “Thơ, bản chất của nó là mây, là một thể vô định, huyền bí. Và thơ cũng là một cơn bão”. Và có lẽ, lúc ấy, đám mây “vô định, huyền ảo” ấy bỗng tràn ngập hồn thơ Hữu Thỉnh, vừa ngỡ ngàng vừa hư ảo như một mùi hương quen thuộc xộc thẳng vào hồn, để rồi thi nhân phải giật mình thốt lên:
“Bỗng nhận ra hương ổi
Ném trong gió
Sương mù giăng lối
Thu hình như đã về.”

Đầu tiên, từ “bỗng” mở đầu bài thơ như một điềm báo trước sự xuất hiện của không gian và thời gian. Phải chăng nhân vật trữ tình đã cảm nhận được nhiều điều trong bóng hình ấy, dường như cố tình đợi người đã lâu, mang lại chút vương vấn thân quen?
“Bỗng nhận ra hương ổi
Bay trong gió”

Lạ thay, tín hiệu đầu tiên để tác giả nhận ra mùa thu chính là hương ổi – một mùi hương dân dã mà giản dị, quen thuộc của đất trời mùa thu phương Bắc. Mùa thu đến trong thơ Hữu Thỉnh theo một cách rất riêng, không “ao thu lạnh” như Nguyễn Khuyến, không “liễu héo”, “lá mơ héo” của Xuân Diệu, lại càng khác với “hương cốm mới”. ” của Nguyễn Đình Thi. Không chạy theo khuôn sáo Dấu chân xưa, với tâm hồn lãng mạn ấy, mùa thu không chỉ đơn giản là trời xanh, hoa cúc, hương cốm hay nắng thu. Mùa thu còn là hương ổi chín mộc mạc , ấm áp quê hương. Nó sớm gợi lên trong lòng người bao cảm xúc, gợi nhớ về những kỉ niệm tuổi thơ xưa mà ta không thể quay về. Chính tác giả đã từng tâm sự: “Giữa đất trời bao la, giữa thời gian xa lạ giao mùa, thứ làm tâm hồn xao xuyến và giật mình nhận ra đó là hương ổi… Như mùi bãi biển, mùi tuổi trẻ… hương ổi thấm vào mình. vào tuổi thơ thân thương trong hồn tôi”. Mùi hương không “bay”, không “pha” mà “đã”, ​​vào thẳng khứu giác. Nhà thơ đã dùng rất nhiều từ gợi tả, chỉ một từ thôi là đủ để gợi lên một mùi hương như nồng nàn, ngọt ngào, đậm đà và nồng nàn, cuốn theo chiều gió, mang theo những cơn gió khô lạnh.Dư vị của hương ổi ấy đọng lại trong lòng người đọc một ấn tượng khó quên.

Hai câu thơ tiếp theo, không gian được mở rộng, chạm vào ngõ một cảnh sắc màu huyền ảo:
“Sương qua ngõ
Thu hình như đã về.”

Những dòng sương li ti giăng màn khắp nơi được tác giả nhân hóa qua từ “lơ đãng” gợi cảm giác sương như bị thời gian níu lại, hoài niệm không muốn tan vào không gian. Có thể từ đó là tâm trạng của Hữu Thỉnh, mang theo một chút tiếc nuối, một chút hoài niệm và một vài giọt chua xót của nhà thơ khi nhận ra rằng mùa hè đã đi qua bao giờ… Không gian “ngõ” mà sương được gió đưa qua cả cửa ngõ thực và là cửa ngõ của thời gian và không gian chuyển mùa, anh cảm nhận những dấu hiệu của mùa thu bằng tất cả các giác quan và sự tinh tế của tâm hồn nhạy cảm của một nhà thơ chân chính. . đã đến mà người ta còn chưa tin, chưa rõ. Bố cục “dường như” như phỏng đoán, nửa tin, nửa ngờ, nửa khẳng định, nửa ngờ, là sự ngỡ ngàng, ngỡ ngàng của nhà thơ trước cảnh vật. dao động của trời đất hay không. không gian “con ngõ” gần và hẹp thì ở khổ thơ thứ hai, mọi thứ dường như trở nên thật và hữu hình hơn rất nhiều:
“Dòng sông im lặng”
Những chú chim bắt đầu vội vã
Có những đám mây mùa hè
Ném mình một nửa vào mùa thu.

Đến đây, sự bỡ ngỡ ban đầu đã biến mất nhường chỗ cho những rung cảm mãnh liệt của hồn thơ. Bức tranh mùa thu đẹp được miêu tả ở dáng bầu cao hơn, rộng hơn; kéo dài, mở rộng sông. Hai câu thơ đầu tuy sử dụng kết cấu đối lập nhưng lại như một nét chấm phá rất đặc trưng của sắc thu:
“Chim có thời gian vui vẻ
Chim bắt đầu vội vã.”

Thiên nhiên trong bài thơ được tác giả nhân hóa một cách tinh tế trở nên vừa hồn hậu, vừa đằm thắm. Dòng sông mùa thu không còn ào ạt như ngày hè, mà bỗng thong dong trôi, như còn trầm ngâm. Ở thượng nguồn, những chú chim bắt đầu vội vã, hối hả như lũ trẻ sợ lỡ chuyến tàu cuối cùng về nhà. Có lẽ nó đang chuẩn bị bay đi trốn cái lạnh, hoặc có thể nó đang vội vã trở về tổ trước khi những tia nắng cuối cùng chiếu vào màn đêm. Hữu Thỉnh tinh tế biết bao để nhận ra rằng cái “dễ” và cái “dễ” của thời gian dường như luôn có một nhịp điệu bất biến. Đại thi hào M.Gorki từng nói: “thơ là tâm hồn”, nên tâm hồn nhà thơ phải luôn dạt dào cảm xúc mới có thể cho ra đời những dòng thơ sâu sắc như vậy.

Tuy nhiên, đó chưa phải là tất cả những gì tinh túy nhất của nhà thơ tài hoa, hai câu thơ tiếp theo mới thực sự thể hiện rõ nét nhất tác phẩm:
“Có những đám mây mùa hạ
Ném mình vào mùa thu”

Hiện ra trước mắt chúng ta là một bức tranh đất trời mùa thu thơ mộng, trữ tình. Mùa thu vừa bắt đầu ở cửa ngõ chuyển mùa nên mây cũng vừa “chen chân”. Nghệ thuật ẩn dụ độc đáo của “một nửa mình” càng làm cho câu thơ thêm ý nghĩa, duyên dáng và vô cùng gợi hình. Có lẽ, chúng ta cũng đã bắt gặp đâu đó một đám mây như thế trong thơ Lê Thu An:
“Mây và bầu trời với một sọc trắng
Qua dốc núi chiều thu ngập ngừng”

Mây “vượt” sườn núi của Lê Thu An – là những thứ hữu hình mà chúng ta có thể nhìn thấy và cảm nhận. Nhưng mây của Hữu Thỉnh thì khác, nó như dải lụa bồng bềnh ôm lấy nửa thân người mùa thu. Trên thế giới này giữa mùa hè và mùa thu, tại sao lại có một “đường kẻ” rõ ràng ngăn cách chúng? Vậy mà Hữu Thỉnh lại vẽ ranh giới cho một thứ vô hình như vậy. Ông đã sử dụng một cách tinh tế hình tượng không gian để miêu tả sự vận động kì diệu của thời gian. Đám mây kia là thật, nhưng ranh giới mùa là ảo. Bầu trời ấy như màu nửa thu để một ngày nào đó sẽ là bầu trời trong xanh:
“Mây đang trôi trên bầu trời xanh”
(Thu điếu – Nguyễn Khuyến)

Hai câu thơ đó không chỉ hát về khúc ca chuyển mùa mà còn chất chứa những trăn trở, trăn trở của chính nhà thơ. Khi viết bài thơ này, tác giả tâm sự rằng ông đã từng nghĩ đến những đám mây mùa thu đầy. Tuy nhiên, dường như có điều gì đó đang níu giữ tâm trí anh hướng về “một nửa” ấy. Có lẽ những đám mây mùa hè đã mang theo tất cả những hoài bão, ước mơ của tuổi trẻ, mang theo sức sống mãnh liệt của lứa tuổi vô tư, vẽ nên một mùa hè rực rỡ, rực rỡ và thơ mộng. hơn bao giờ hết. Tuy nhiên, giữa ước mơ và hiện thực luôn có một ranh giới vô hình khiến chúng khó trọn vẹn. Dở dang, mất mát là một thực tế mà chúng ta phải học cách chấp nhận, có lẽ vì thế mà mây chỉ che được nửa người khi mùa thu đến. Những người đồng đội, những người lính trên chiến trường năm ấy cũng vậy, họ đã ra đi rồi, đã “ngã mũ quên đời” (Tây Tiến), quên cả tuổi thanh xuân và tương lai tươi sáng phía trước. Cùng với họ, những hoài bão ấy sẽ mãi nằm lại nơi chiến trường và không bao giờ có thể trở lại, như nửa áng mây còn lững lờ giữa mùa hạ, tất cả sẽ chỉ còn là kỷ niệm…

Có câu: “Mùa xuân sinh ra, mùa hè lớn lên, mùa thu nằm, mùa đông qua đi”. Những thay đổi của tạo hóa nơi đây đã làm thay đổi biết bao suy nghĩ của con người trong buổi chớm thu. Ở khổ thơ cuối này, Hữu Thỉnh đã bộc lộ hết những trăn trở từ đáy lòng mình:
“Còn bao nhiêu mặt trời?
mưa đã tạnh
Sấm sét ít ngạc nhiên hơn
Trên những cây cổ thụ.”

Cuối cùng, đến những câu thơ cuối, mùa thu đã hiện ra rõ nét hơn bao giờ hết, cùng với cách tác giả im lặng để suy tư, để hồi tưởng về cuộc đời. Vẫn nắng, nhưng nhợt nhạt. Trời vẫn mưa và sấm sét, nhưng không to như trước. “Nắng”, “mưa”, “dông” khi kết hợp với các trạng từ “đã”, “vẫn”, “vẫn” có một mức độ khác, chúng lắng xuống, dịu hơn so với những ngày hè, không còn gay gắt. . , không còn gay gắt, nặng nề. Hạ phai, thu đậm hơn. Ở hai câu thơ cuối không còn đơn thuần miêu tả bức tranh mùa thu mà đã trở thành triết lí nhân sinh sâu sắc của Hữu Thỉnh với những ẩn ý trong bài thơ. Đúng như chính tác giả đã từng tự nói với mình: “Dĩ nhiên những dòng đời lớn lên, trải qua bao mùa thay lá sẽ vững vàng hơn trước những giông bão bất ngờ”. Nhân hóa và ẩn dụ đều là ẩn dụ. Sấm chớp là những âm thanh bất thường, là những khó khăn, bất trắc trong cuộc đời mỗi người. Càng trưởng thành, càng trải nghiệm, chúng ta càng bình tĩnh hơn trước những giông bão cuộc đời mang đến, không còn bốc đồng như trước. Đến đây, người đọc như vỡ òa khi nhận ra “mùa thu” không chỉ ở thời gian, ở thiên nhiên mà còn ở “mùa thu” của đời người.
Nhìn lại cả bài thơ, ta hiểu vì sao có sự “lãng tử” của mùa thu. Tại sao có “dễ” mà có “vội vàng”, có lẽ khi tóc đã dần bạc, ta luyến tiếc những ngày xanh trước rồi lại phải vội vã để sống, để cống hiến và để tận hưởng. tận hưởng khoảng thời gian ít ỏi còn lại trong đời. Tôi biết mình không còn nhiều cơ hội để nấn ná và lãng phí. Có câu nói rằng: “Đời người chỉ sống có một lần. Phải sống sao cho không ân hận vì những năm tháng sống vô ích”, để không phải ân hận vì đã đánh mất quá nhiều thời gian của chính mình.

Hè đến, thu đến mang theo những cảm xúc bất ngờ, để rồi gieo vào lòng ai đó biết bao kỉ niệm về một mùa thu dịu dàng ấm áp. Hữu Thỉnh đã khắc họa bức tranh chuyển mùa ấy bằng ngòi bút sắc sảo, đượm hơi thở trữ tình và những triết lí sâu sắc. Chỉ với bốn dòng, bài thơ là một lời thơ mộc mạc về tình yêu thiên nhiên tha thiết, về khát vọng yêu cuộc sống mà tác giả mong muốn gửi gắm đến người đọc cũng như được trở về tuổi trẻ của chính mình. khi. Tác phẩm như một viên pha lê đầy góc cạnh, trải qua bao thăng trầm mới hoàn toàn lung linh. “Ngày mai” chính xác là như vậy! Sinh ra để yêu lặng lẽ và du dương suốt cả chặng đường.


Bài viết của bạn Hồ Minh Ngọc – CTV Fanpage Thích Văn Học.

Tham khảo các bài văn mẫu nâng cao tại chuyên mục:

Xem các bài viết mới nhất trên FB fanpage thuthuatcaidat.com

How useful was this post?

Click on a star to rate it!

Average rating 0 / 5. Vote count: 0

No votes so far! Be the first to rate this post.

As you found this post useful...

Follow us on social media!

We are sorry that this post was not useful for you!

Let us improve this post!

Tell us how we can improve this post?

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.